Ba thanh niên Dear, Win, Game giỏi giang, năng động và có đầu óc kinh doanh bén nhạy. Mở đầu phim, khán giả được chứng kiến thành công của họ khi cả ba còn rất trẻ.
Nhưng chính trong thành công ẩn tàng cả bội phản. Cú sốc giáng xuống ba người bạn khi tất cả số tiền họ kiếm được trong một đêm mất sạch.
Tạo những phép màu giả hiệu
Cùng tất biến, trong một lần đi chùa, cả ba mới nảy ra ý sao không kinh doanh… chùa. Bằng khả năng tổ chức, họ vận hành ngôi chùa nhỏ vốn ít tiếng tăm như điều hành một doanh nghiệp.
Với sự xuất hiện của Teeradon Supapunpinyo (quen thuộc với khán giả Việt qua phim Thiên tài bất hảo) trong vai Win, khán giả được hứa hẹn một màn diễn kịch tính của các nhân vật bị đẩy đến đường cùng, và đức tin trở thành đường thoát duy nhất.
SATU (2024) | Trailer sub ita della serie thailandese di Netflix
Họ buôn bán đức tin, họ tạo ra những phép màu giả hiệu, họ dựng lên những thánh tăng mới ngõ hầu trục lợi.
Ở một đất nước nơi Phật giáo là quốc đạo, khó tin đạo diễn Wattanapong Wongwan thực hiện một bộ phim có cốt truyện thoạt trông nhạy cảm này.
Tuy vậy xem phim, ta không thấy sự báng bổ, trái lại cảm nhận được niềm tin mãnh liệt của dân chúng.
Tín ngưỡng ở đây thuần khiết và chân thành nhưng chính con người đã làm bẩn sự thuần khiết đó. Bộ phim cũng đặt ra những câu hỏi đạo đức khó trả lời.
Một mặt Dear, Win, Game bằng tài năng và tầm nhìn của mình đã khiến một ngôi chùa nằm ở vùng ngoại ô vắng vẻ, ít người đến chiêm bái, trở thành một chốn sôi động thu hút đông đảo thiện nam tín nữ.
Ai cũng công nhận rằng nhờ họ mà ngôi chùa phát triển.
Tuy nhiên, mục đích của họ không phải hoằng dương Phật pháp. Ngay từ đầu, họ đã muốn kiếm tiền từ đức tin. Và vị sư trụ trì cao niên của chùa cũng thừa biết điều đó. Đồng thời, ông cũng biết mình cần những người trẻ này để phục vụ ngôi chùa.
Vị sư trụ trì nằm bất lực trên giường bệnh, chứng kiến tất cả nhiễu nhương, xáo trộn công khai lẫn ngấm ngầm xảy ra trong ngôi chùa của ông. Đó như hình ảnh phân vân giữa đôi dòng của bất kỳ giá trị kiên định xưa cũ nào trước những biến thiên của thời đại. Một thời đại không phải chỉ bị chi phối bởi vật chất mà còn bởi sức mạnh của truyền thông.
Dear, Win, Game lao vào cuộc chiến vươn tới khát vọng giàu có. Một khát vọng chân thành nhưng bi đát. Diễn tiến cho thấy họ chỉ là những đứa trẻ tự nhấn mình vào một thế giới bị những quy luật ngầm cố kết lâu đời chi phối.
Câu chuyện Satu và cái án 400 năm ngoài đời
Đạo diễn Wattanapong thể hiện tài năng trong cách phát triển mạch phim. Khởi đi từ một ý tưởng thoạt nghe khôi hài, kể dưới một nhãn quan trào lộng.
Càng đi sâu, phim càng bộc lộ nhiều góc khuất tăm tối, không khí hồi hộp tăng dần. Đỉnh điểm, màn lật mặt kéo theo viễn cảnh về hậu truyện nhiều tiềm năng nếu đạo diễn còn mặn mà.
Tuy nhiên, diễn xuất cả ba nhân vật chính không phải lúc nào cũng tốt trong suốt chín tập phim. Vốn dĩ họ lúc nào cũng đã đong đưa giữa hai tâm trạng phấn khích và căng thẳng. Biến chuyển nội tâm phức tạp lại thuộc về một nhân vật phụ, nhà sư Don.
Sư Don ẩn tu ở một chùa nhỏ giữa rừng. Dear, Win, Game đã lợi dụng lòng từ, mời ông đến ngôi chùa họ kinh doanh để tu học.
Sư Don thực hiện hành trình từ rừng vào thành phố, rời thành phố trở về rừng, rồi từ rừng lại ra thành phố để cuối cùng, một lần chung quyết, trở lại ngôi chùa nhỏ giữa rừng của mình.
Đây có thể coi là cái vòng luẩn quẩn của chúng sanh trong cõi ta bà, cũng là thử thách của một người tu hành trước những cám dỗ trong một thế giới phức tạp, hung hiểm.
Đúng như câu kệ: Ái hà thiên xích lãng/ Khổ hải vạn trùng ba.
Tình cờ là khi Satu vừa công chiếu, ở quê hương của phim, vụ án vị cựu trụ trì biển thủ hơn 200 tỉ đồng vừa khép lại với cái án 468 năm tù.
Cho nên, dù Wattanapong có mở rộng quan sát của mình trong mối tương quan giữa đạo và đời thì Satu vẫn quy về câu hỏi căn bản: làm sao vượt thoát khỏi những khổ đau triền miên?
Ba người bạn chỉ muốn kiếm đủ số tiền để trả nợ rồi dừng “kinh doanh chùa”. Nhưng họ lại rơi vào cái bẫy của chính mình, không lối thoát.
Phải chăng, hình ảnh sư Don sau bao thử thách niềm tin quyết chí tu hành, rời chốn phù hoa chính là thông điệp mà đạo diễn muốn gửi gắm? Rằng con người hãy trở về với sơ tâm của chính mình để tìm kiếm bình yên.