Sự việc này xảy ra cách đây khá lâu nhưng gần đây bỗng được cư dân mạng Trung Quốc chia sẻ rầm rộ.
Làm ơn mắc oán?
Theo Sohu, vào tháng 2 năm 2018, anh Dương sống ở thành phố Kiến Đức, tỉnh Chiết Giang, bỗng nhận được cuộc gọi từ người hàng xóm họ Lưu. Sau mấy lời hỏi thăm, người này ngỏ lời muốn vay anh Dương một khoản tiền để mua nhà.
Vì là chỗ quen biết nên anh Dương đã đồng ý và chuyển cho anh Lưu 80.000 NDT ( hơn 279 triệu đồng). Sự việc trôi qua cho đến tháng 5 năm 2020, anh Dương bất ngờ nhận được “giấy triệu tập” từ Sở cảnh sát thành phố Kiến Đức vì liên quan đến tội cho vay nặng lãi. Cũng theo thông tin từ phía cảnh sát, người tố cáo anh Dương chính là anh Lưu hàng xóm. Người này nói rằng anh Dương đã cho mình vay 80.000 NDT với lãi suất cao. Tổng cộng số tiền gốc và lãi mà anh phải trả là hơn 210.000 NDT ( hơn 732 triệu đồng), vượt xa mức lãi suất hàng năm hợp pháp là 36%.
Nhận thấy vụ án có tính chất nghiêm trọng, cảnh sát thành phố Kiến Đức đã khởi tố vụ án hình sự theo đúng quy định của pháp luật. Vào tháng 7 năm 2020, trước tòa, anh Lưu đã đưa ra các bằng chứng liên quan đến khoản nợ với anh Dương, bao gồm các tin nhắn trò chuyện và giao dịch trên WeChat, danh sách khoản nợ và ngày tháng thanh toán khoản nợ,…Không chịu lép vế trước đối phương, bị cáo họ Dương cũng đã đưa ra những bằng chứng để phản bác lại.
Người này cho biết anh từng cho Lưu vay 2 đợt. Đợt 1 là vào tháng 2 năm 2018 và đợt 2 là vào tháng 10 cùng năm. Anh Dương cũng cho biết việc trả hơn 210.000 NDT mà người hàng xóm nhắc đến thực chất là để hoàn trả 2 khoản vay trên chứ không có khoản vay nặng lãi nào giữa 2 người. Để tăng sức thuyết phục cho điều mình nói, anh Dương cũng trình lên tòa án bản ghi âm cuộc trò chuyện WeChat giữa anh và hàng xóm họ Lưu để làm bằng chứng.
Sau khi phân tích những tình tiết trong vụ việc kết hợp với việc đối chiếu với những bằng chứng mà cả 2 cung cấp, tòa án đã phát hiện ra điều bất ngờ.
Ai đúng, ai sai?
Sau quá trình điều tra và phân tích, tòa án chỉ rõ anh Dương khai đã cho anh Lưu vay tổng cộng 160.000 NDT. Tuy nhiên, ngoại trừ khoản vay 80.000 NDT đầu tiên, không có bằng chứng đầy đủ nào khác chứng minh anh ta đã cho anh Lưu vay thêm khoản vay khác. Bên cạnh đó, sau khi so sánh các bản ghi âm trò chuyện WeChat do cả hai bên gửi, tòa án cũng đã phát hiện ra kẻ không thành thật trong vụ án này.
Theo đó, trong lịch sử trò chuyện WeChat do anh Lưu gửi, có một dòng tin nhắn là “tiền lãi 80.000 NDT sẽ được giải quyết xong xuôi kể từ hôm nay”. Sau khi xác định rõ thời gian mà tin nhắn đề cập tới và đối chiếu với các giao dịch của anh Lưu, tòa án nhận thấy số tiền mà anh Lưu đã trả cho đối phương hoàn toàn khớp với số tiền hơn 210.000 NDT mà người này từng nhắc trước đó. Điều này chứng minh rằng anh Dương là kẻ nói dối và người hàng xóm họ Lưu quả thực đã phải trả tiền lãi rất cao cho khoản vay của mình.
Đối mặt với những câu hỏi chất vấn của thẩm phán, anh Dương cuối cùng cũng thừa nhận mình đã xóa một số tin nhắn quan trọng về khoản vay của 2 người. Ngoài ra, người này cũng thừa nhận đã bịa ra câu chuyện cho anh Lưu vay lần 2 để đánh lạc hướng cơ quan chứng năng và che giấu hành vi cho vay lãi suất cao trái với quy định của pháp luật của mình. Chưa hết, việc người này cũng cố tình xóa tin nhắn để che mắt hành vi sai trái của mình càng khiến cho tội của anh ta nặng hơn.
Cũng vì thế nên dù sau đó, anh Dương và anh Lưu chủ động hòa giải vì không muốn sự việc thêm rắc rối nhưng anh Dương vẫn bị tòa án phạt 20.000 NDT ( gần 70 triệu đồng) vì hành vi không trung thực của mình. Qua sự việc này, anh Dương cũng đã rút ra bài học xương máu cho bản thân và hứa trước tòa án địa phương rằng sẽ không bao giờ lặp lại hành vi sai phạm của mình.
(Theo Sohu)
Nguồn: Sưu Tầm internet