Cớ gì một tên tuổi lớn của pop lại quyết định phát hành một album nhạc indie, theo đúng nghĩa của nó?
Mùa thu, mùa của những nỗi niềm vu vơ, và Ed diễn tả lại nỗi niềm ấy thật đẹp trong Blue: “Anh sẽ vĩnh viễn cô đơn. Sự im lặng chẳng phải vàng, nó chỉ có màu xanh” (trong tiếng Anh, “blue” vừa là màu xanh, vừa là nỗi buồn).
Trong track nhạc When I Will Be Alright của album này, Ed viết: “Lắng nghe nhịp tim mình, sao lại cảm giác trống rỗng đến thế?”, anh viết rằng anh đã từng hiểu ý nghĩa của tình yêu, và anh đã cố bằng mọi cách để ngăn “nàng” ra đi.
Thoạt nhiên, đó có vẻ là một ca khúc về tình yêu. Nhưng Ed đang hạnh phúc hơn bao giờ hết trong tình yêu, vậy “nàng” là ai? Có lẽ, đó là nàng thơ chăng?
Năm 2021, khi đang ở đỉnh cao danh tiếng, Ed phát hành Equals, một album bán rất chạy, những giai điệu rất bắt tai như vẫn luôn vậy, nhưng ai cũng cảm thấy nó thiếu đi một điều gì đó, như là một cảm giác muốn đổi mới và khác đi, các ca khúc đi theo lối mòn, bản hit Bad Habits cũng chỉ là một phiên bản tồi hơn của Shape of You.
Nếu nhìn theo cách ấy, Autumn Variations có lẽ là nỗ lực quyết đoạn tuyệt với con đường âm nhạc cũ của Ed Sheeran, nơi anh đã gặt hái đủ vinh quang, để làm thứ nhạc thực sự đại diện cho con người anh.
Nói cho cùng, Ed chưa bao giờ là một hoàng tử tình ca. Dẫu những bản tình ca của anh có đã đạt tầm kinh điển ra sao thì với ngoại hình của mình, anh không phải hoàng tử.
Anh giản dị, khiêm nhường và chưa bao giờ toát lên vẻ hào nhoáng của một ngôi sao. Mỗi khi anh song ca cùng Passenger, một nghệ sĩ indie thứ thiệt, trông anh còn… indie hơn cả Passenger nữa.
Cái tên album Autumn Variations nghĩa là những khúc biến tấu mùa thu. Bìa của nó không thể đơn giản hơn, với kiểu vẽ minh họa mà bạn có thể bắt gặp hàng tá trên Instagram và Pinterest mỗi độ thu về, với những điều gắn liền với mùa thu, như cây thay lá, tách trà ấm và bánh quy, lò sưởi, lá rụng, ô đi mưa, bí ngô, những ý nghĩ buồn… Và âm nhạc trong album cũng là một bản tụng ca mùa thu như thế.
14 track nhạc trong tác phẩm được dẫn dắt bởi tiếng guitar mộc mạc và ủi an như một bình trà hoa cúc mới đun trong buổi sớm chớm lạnh.
Mùa thu, mùa của phong cảnh diệu kỳ, và trong England, một ca khúc đâu đó gợi nhớ đến Penny Lane của The Beatles, Ed Sheeran miêu tả một ngày mới ở nước Anh thật bình yên với những túp lều của ngư dân, những quán rượu, những ngôi nhà nhô ra trên vách đá, những đàn chim đậu trên dây điện.
Chỉ khác là ca khúc của The Beatles là một niềm hoài niệm thị trấn tuổi thơ, còn ca khúc của Ed là sự an vui trong thực tại khi thức dậy trong bình minh nước Anh.
Mùa thu, mùa của nỗi thất tình, và Ed viết về một ngày hậu chia tay như thế trong The Day I Was Born, khi anh say mèm, lướt điện thoại một cách vô nghĩa, và thứ duy nhất tốt đẹp là mùa thu thì được mặc áo len.
Nói ngắn gọn thì những track nhạc của Autumn Variations thật hoàn hảo để mở lên trong những quán cà phê nơi góc phố, nơi những vị khách lặng lẽ đón thu bằng cách viết nhật ký hay ngồi đọc một sách hay.
Bên cạnh phiên bản chính thức, Autumn Variations có một phiên bản khác được thu âm ngay tại phòng khách của những người hâm mộ Ed. Anh bất ngờ viếng thăm họ, chơi nhạc ngay tại chỗ trên cây guitar của mình.
Khi nghe phiên bản ấy, hãy để ý tới ca khúc thứ ba, Amazing, ca khúc có lẽ là vui tươi nhất trong album này với tiếng guitar bập bùng như ánh lửa nhảy múa trong lò sưởi, và Ed hát: “Vài đôi môi anh đang tìm kiếm xem hạnh phúc là gì”.
Có lẽ ngay giây phút đó, ngôi sao nhạc pop Ed Sheeran cuối cùng đã tìm thấy hạnh phúc đích thực của anh, hạnh phúc làm một “troubadour”, một người hát rong hát thứ âm nhạc anh muốn hát.
Tuổi Trẻ Online – Giải trí – RSS Feed